Điều quan trọng là bạn đừng quá bận tâm về việc rút lui. Đó chính là tính công bằng trong giao tiếp: Một sự tương tác hai chiều. Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi.
Những nhà doanh nghiệp thực thụ không bao giờ làm như vậy, họ biết quý từng giây từng phút. Hãy xem việc rút lui của bạn là một điều hết sức tự nhiên. Rất may cái micro không mất nên tôi vẫn có thể nói vài lời giới thiệu.
Và cả Luciano Pavarotti, vừa lọt lòng mẹ đã có chất giọng tuyệt vời (nghe đồn tiếng khóc của anh ấy cũng khác người nữa!), thế nhưng cho tới giờ phút này anh vẫn còn luyện hát. Martin Luther King Jr. Trước khi nói những lời như vậy, tại sao bạn không nghĩ rằng khi nghe nó tang chủ còn xốn xang đến chừng nào.
Ông am tường mọi việc, từ sở thích của các cô cậu choai choai tân thời cho đến những vấn đề trọng đại của các ông bố bà mẹ. Tôi thích được nói điều đó với tất cả mọi người. Là một người có thể đọc diễn văn thao thao bất tuyệt dù có chuẩn bị trước hay không.
Và nếu không vừa ý việc gì thì hãy nói ngay, chớ thiên vị bất kỳ ai, đó là một đức tính cần phải có nếu muốn tất cả mọi người đều nể trọng bạn. Thế nên tôi tiếp tục nói: Bạn không thể rút lui lịch sự bằng cách xin lỗi phải vào nhà tắm trong giây lát.
Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng. Bạn không cần phải đứng thẳng như chiến sĩ đang duyệt binh trên thao trường. Cũng cần nhớ rằng mặc dù việc nhìn người khác rất quan trọng, nhưng đừng vì thế mà nhìn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta nhé! Điều này rất khiếm nhã.
Hoặc là: - Có lẽ tôi đã không hiểu kỹ vấn đề lắm. Không may người cao nhất trong nhóm lại là người mập nhất! Chỉ anh ấy mới với tay được tới cái lỗ, và khi đang leo lên lưng chừng thì bị kẹt cứng. Làm sao họ biết điều này? Vì tôi luôn giới thiệu xuất xứ của mình với họ.
Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng. Khi hỏi cô về những đề tài khác thì tôi chỉ nhận được vài từ trả lời cho có lệ. Vì thế phải chuẩn bị trước một chương trình càng cụ thể càng tốt.
Bạn biết chuyện gì xảy ra không? Marshall gọi tôi lên văn phòng bảo rằng tôi có thể thử việc, bắt đầu từ sáng thứ hai tới. Hãy tập cho đôi mắt của bạn biết nói! đó là phương pháp mà tôi luôn tâm niệm để thành công. Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả.
Người từng trải hơn bạn chắc chắn sẽ có những suy nghĩ chín chắn hơn và sẵn lòng giúp bạn mở rộng tầm nhìn. Thoạt nghe có vẻ bình thường, nhưng hãy thử nghĩ xem chúng ta đã từng tham dự bao nhiêu cuộc họp khai mạc trễ? Cho dù chỉ chậm hơn so với thời gian dự kiến năm phút hay mười phút thì vẫn cứ là trễ. Vậy thì, bạn sẽ đưa số tiền đó cho ai?!