Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống. Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày. Mà thường chỉ để bố mẹ chứng kiến tôi ngồi cả ngày bên những game giải sầu trên máy tính.
Và ông vội ngoảnh đi. Đó gọi là biết chơi. Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo.
Ta cõng nàng đi trên sóng. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm. Cho dù thực tế và lịch sử vẫn không đào thải hết những coi người đáng bị coi thường.
Định kiến tàn sát sự phong phú. Bác trai mà đọc đến đây, bác dễ bảo: Cháu không biết chứ, hồi trước bác đánh anh liên tục, láo là bác dạy cho đến nơi đến chốn. Dù lúc này mắt không có nước.
Bao nhiêu hình ảnh biểu trưng, đại diện. Không hẳn là sợ mất cho bạn. Hành động hy sinh thân mình của con khỉ cái làm ông căm ghét.
(Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ. Uống là cháu nôn ra đấy ạ. Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn.
Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy. Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi.
Cũng chính vì thế mà khi họ thấy bạn, thường thì họ toàn thấy bạn chơi. Trú ngụ trong ấy là đàn cò. Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang.
Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.
Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống. Đời sống luôn cần những sự dung hòa.