Tôi đã từng tự hỏi và kết cục là tôi quay trở lại.Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn.Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc.Có lẽ nếu có vé tháng tôi đã mua.Không phải ai cũng ít ngộ nhận…Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Không phải bạn không biết reo hò nhưng bạn không có ai là bạn bên cạnh.Theo một cách của riêng em.Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc.Có khi tôi mà là một kẻ phản động thực sự mới là một biểu tượng hấp dẫn cho một bộ phận thanh thiếu niên không nhỏ.
