Ông ta bèn kể nỗi lo phiền của ông.Đứa nhỏ khóc, la, chạy về mách má.Thứ này bằng cây sồi mọc bên Anh, phải không ông? Hơi khác thứ sồi mọc bên ý.Không khi nào tôi quên được câu trả lời của ông: "Một nhà khoa học không bao giờ dám chứng minh một điều chi hết.Các ông ấy nói có lẽ đúng.Trong những tiệm đó, sáng lập từ năm 1885, không bao giờ người ta đưa giấy tính tiền cho khách hàng hết.Tan giờ học, cậu phải kiếm tiền bằng cách lau cửa kính một tiệm bánh mì và lượm những cục than vụn mà những xe chở than để rớt trên đường.- Xin lỗi ông, ông lầm.Ông nói trong một bức thư:Như vậy tức là nói: "Tôi khôn hơn ông.