Bác gái: Bác là bác lo lắm, gọi điện khắp nơi không thấy con.Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu.Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên.- Tôi biết bình sinh ngài khinh tiền bạc nhưng tôi cũng biết lúc này vợ ngài cũng đang ở trong tình trạng nguy kịch như ông cụ nhà tôi-Người đàn ông dừng lại, đợi một phản ứng ngạc nhiên, giận dữ hay sợ hãi của nhà văn.Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy.Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác.Chả phải bổn phận gì.Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.Hắn phải lừa phỉnh mình.Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.
