“Được rồi, để xem phương pháp nhớ đó có hiệu quả không?”. ” Là một người làm việc liên quan đến lĩnh vực du lịch, tôi không đồng ý với giả thiết này. Hầu hết chúng ta đều thấy việc chọn ra duy nhất một đặc điểm để miêu tả ai đó thì không được tự nhiên cho lắm.
Nếu thay vì những khoảng cách cố định, các từ bất ngờ giãn cách xa nhau để mỗi từ có thể đứng độc lập; não của chúng ta sẽ ngay lập tức dừng lại thay vì lướt nhanh theo các từ. Anh ta cứ thế nói một cách tự nhiên và trôi chảy trước một thính giả tưởng tượng. Ví dụ, Pumiko, Robert, Mei và Anish.
Như bạn thấy, đôi khi việc phân chia cũng có ý nghĩa riêng. Người chơi đàn nghèo sống dựa vào những đồng tiền xu được bỏ vào ống đựng tiền của ông ta lại sẵn sàng trả lại tiền với tâm trạng vô cùng hạnh phúc. Phòng đầu tiên là phòng bếp chẳng hạn, nó bao gồm những đồ vật sau:
Tôi làm điều đó bằng cách sử dụng rất nhiều công cụ trực quan và hóm hỉnh. Đã bao nhiêu lần bạn mất thời gian đi tìm chùm chìa khóa của mình? Đã bao nhiêu lần bạn tình cờ gặp lại một người bạn cũ nhưng không thể nhớ nổi tên anh ta? Tại sao nhiều người có thể nhớ được những sự việc của 30 năm trước, mà đôi lúc bạn lại không thể nhớ được một sự việc mới xảy ra ngày hôm qua? Chỉ có một cách duy nhất để biết liệu điều đó có trở thành hiện thực trong tương lai hay không là hãy tiếp tục đọc.
Điều này khiến bạn vô cùng thất vọng. Bây giờ, chúng ta có thể rời nhà thật thoải mái và biết rõ được chúng ta cần phải làm gì ngày hôm nay. Thứ hai, sự liên tưởng không phải lúc nào cũng tồn tại lâu dài.
Quán cà phê “của tôi” nhỏ, không quá đông đúc, chỉ có năm hoặc sáu đôi ngồi xung quanh tôi. Tôi đã đọc sách của Harry Loraine, một bậc thầy về các bài luyện tập trí nhớ, và sau đó đọc thêm rất nhiều cuốn sách khác. Họ cần nhớ được thời điểm chính xác phải lên giọng, mỉm cười, dừng lại, di chuyển và bắt chéo tay.
Vậy mà khi ai đó đột nhiên yêu cầu chúng ta miêu tả lại các đồ vật đó thì bộ nhớ của chúng ta lại ngập ngừng. Cuối chương này, tôi sẽ chỉ cho bạn một phương pháp đặc biệt, phương pháp “hành động diễn tả thiện ý chủ chốt trong trí óc” này sẽ nhắc nhở bạn thực hiện các “hành động diễn tả thiện ý” đặc biệt trong khi giảng bài. Một hôm, anh được mời đến ăn tối tại nhà một người bạn giàu có.
Người phụ nữ hỏi bồi bàn: Nếu chúng ta khó có thể nhớ tên, nhớ mặt người khác thì liệu có phải là toàn hệ thống trí nhớ của chúng ta kém không? Nếu chúng ta quên mất cuộc trò chuyện ngày hôm qua thì liệu có phải chúng t sẽ không nhớ bài giảng ngày mai không? Có lẽ bạn chỉ có thể nhớ một danh sách như vậy trong vài phút.
Toscanini suy nghi vài phút rồi nói: “Anh có thể biểu diễn. Lần này, chúng ta sẽ viết tên của cô ra một tờ giấy. Điều mà tôi luôn ngạc nhiên là các chuyên gia, các giảng viên am hiểu và đầy kinh nghiệm, hay những người bán hàng có những sản phẩm tuyệt vời lại không thể che giấu được tính nhút nhát của mình.
Phải, đáng lẽ biên lai này phải được thanh toán vào ngày 3 tháng 4. Chúng ta không thể thay đổi được quá khứ. Nếu bạn có lỡ quên một vật nào đó thì cũng không nên mất niềm tin.