Bạn xem trận đấu với một sự thoải mái tương đối.Lăn về đâu? Mình chẳng biết.Chuyện này chả cần thanh minh làm gì.Nhưng dù sao thì tôi vẫn bị cái tưởng tượng ngầm ấy ám ảnh sơ sơ.Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu.Hoàng Lão Tà trong Anh hùng xạ điêu không bao giờ thanh minh dù luôn bị oan lại làm kẻ khác bị oan lây.Tôi cũng không định tả cảnh sở thú.Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.
