Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào.À, vì đang viết, có thể mọi người xung quanh ngó vào một cái.Là thích cái gì thì làm cái đấy.Mà lại nghĩ về con người.Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy.Tớ già hơn nó và thế là tớ đưa kẹo, nó phải bóc.Hơi nóng tỏa ra làm ấm cái hơi lạnh ban sớm.Thậm chí, không viết kịp, ông đọc vào máy ghi âm.Còn bây giờ leo thang cũng mỏi.Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra.