- Thật sự lúc này tôi rất túng bấn, nên chưa thể trả nợ cho ông được.- Chính tôi cũng đang ngồi riêng ra trong ngôi nhà của mình.Bây giờ tôi chỉ có thế giữ món đồ trang sức này để làm vật chứng.- Tôi không tin các ông chủ muốn đánh chết những nô lệ làm việc siêng năng và cần mẫn.- Đúng thế! – Arkad trả lời.Nếu còn ông thì chúng cháu sẽ không gặp phải cảnh khổ cực như ngày hôm nay.Hãy nghĩ đến điều đó vào mỗi buổi sáng thức dậy, mỗi buổi trưa trước khi ăn và cả trước khi ngủ vào buổi tối.Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế.Những người thợ kim hoàn đã chế tạo được những đồ trang sức rất đẹp và tinh xảo.- Cháu à, trong một năm qua, đã trả tiền hàng tháng cho bản thân cháu chưa?