Sau khi đã tạo ra tất cả những điều kiện cần thiết thì hãy nhẫn nại, đừng vội từ bỏ dù có bất kỳ điều gì xảy ra. Giọng hát của chúng sẽ giúp hút bớt nước trong hồ vào ban đêm. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa.
Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói. Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối. - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé.
Tôi biết ơn ông thật nhiều. Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. - Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ.
Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta.
- Lúc đầu tôi phải vừa may vừa bán. Cây Bốn Lá thần kỳ không? - Mụ hạ giọng một cách nham hiểm. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này.
Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi. Vì thế nếu cứ tiếp tục đi tìm nó thì hẳn sẽ là một điều vô ích. Trong cuộc sống và công việc, không nhất thiết bạn phải có ngựa và kiếm, và bạn cũng không cần phải đi vào nơi rừng sâu bạt ngàn hiểm nguy.
Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn. Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày.
Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh. Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy. Biết đâu chàng có thể giúp bà được một chút gì đó.
Thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn - từ đâu bắt đầu xuất hiện và bắt đâu vũ điệu cuồng phong lay động tất cả các tán lá cây rậm trong rừng. Và ông bước xuống đến bên anh. Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ.
Và câu chuyện may mắn vừa rồi là một món quà vô giá đối với tôi, nó quý hơn tất cả những điều khác. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. - Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết.