Fresex

Trai già nện em phê hơn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung. Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi. Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác.

    Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt. Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển. Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp.

    Cuối cùng, cái gì về với mình sẽ tự tìm về. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn). Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó.

    Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó. Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác. Lần trước là sự nhục nhã của một thằng đàn ông.

    Cháu bảo: Để cho đẹp ạ. Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi.

    Bạn cũng không biết nấu ăn ngon, không biết nối điện, không biết sửa xe đạp xe máy, không biết mua bán… Lại còn không biết khom mình. Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát. Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm.

    Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh. Hót nhiều cũng không hay lắm. Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng.

    Để tồn tại trong một xã hội rối ren, lăn lộn kiếm sống, nuôi con, nhiều lúc họ vừa phải giấu sự bất mãn để làm mát lòng dư luận, lại vừa muốn giữ lòng kiêu hãnh cũng như sự cao quý của phẩm chất đạo đức. Uống là cháu nôn ra đấy ạ. Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình.

    Và danh tiếng thì không có mới buồn cười. Khỏe theo nghĩa dẻo dai. Cho từng tờ vào lửa.

    Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình. Tôi không có nghị lực. Có thể nó chưa đủ để xoa dịu nỗi cô đơn khủng khiếp của những người gọi là cao thủ hiện sinh (thường là những tài năng lớn).

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap